Hắn lập tức nhận sai, phản ứng khá nhanh.
“Được.” Ông nội Nghiêm nhìn xung quanh mấy lần, tìm một chỗ ngồi xuống: “Cậu và Ninh Yên ở đây nói chuyện đi, tôi sẽ không xen vào.”
Ông ngồi đó làm khán giả, còn không biết lấy một chén trà từ đâu ra, bên trong đựng đầy trà.
Lâm Cảnh Vĩ nhìn chằm chằm ông ta: “Có cần bảo Ninh Yên đưa A Kiều đi trước không? Bụng của A Kiều đã lớn như vậy rồi, không chịu được lâu.”
Hắn chơi bài tình cảm, cháu gái ruột của mình sao có thể không thương chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây