“Cô ba, cô bị người ta ôm trộm đi, cha mẹ cô khóc đến nỗi đôi mắt thiếu chút nữa mù. Đáng tiếc, họ sẽ không bao giờ gặp lại được đứa con gái thất lạc đã lâu của mình.”
Nước mắt cô ta chảy dài trên mặt, khiến Dương Liễu bối rối, bà không khỏi nhìn chồng mình: “Hãn Hải.”
Người đàn ông này là trụ cột của bà, gặp chuyện này bà vô thức tìm đến ông để được giúp đỡ.
Ở nhà chỉ có hai vợ chồng và Tiểu Tứ, những đứa trẻ khác không thể ở lâu hơn nên ra ngoài đi dạo.
Vương Thải Hoàng theo bản năng nhìn qua, không thể không nói, Ninh Hãn Hải dung mạo tuấn tú, điềm tĩnh như núi, có sức hấp dẫn của một người đàn ông trưởng thành, lại có sự ôn nhu của một người có học thức, khí chất tốt đến mức khiến người ta không thể nào cưỡng lại được liếc nhìn thêm một vài lần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây