Hai người vừa rời khỏi tòa soạn báo, một người phụ nữ đã lao về phía họ, nắm lấy cánh tay của Dương Bội Bội, rơi nước mắt than khóc: “Bội Bội, cô thật độc ác, tôi là mẹ chồng của cô, mà cô lại muốn đuổi tôi về quê.”
Một cô gái trẻ chạy theo sau, giận dữ hét lên: “Chị dâu, chị đi quá xa rồi. Chị là con gái thị trưởng, nhưng phải cái gì thì cũng phải nói đến đạo lý chứ. Anh cả là con trai cả, trách nhiệm của anh là chăm sóc những đứa em và bà mẹ ở goá của mình.”
Hai người kẻ tung người hứng, giận dữ quát tháo. “Đúng vậy, cô là con dâu của Phí gia chúng tôi, cô phải có trách nhiệm giúp đỡ chúng tôi.” Một thanh niên cũng hung hăng trừng mắt nhìn Dương Bội Bội, giống như chủ nợ.
Chuyện này đã thu hút rất nhiều người, Dương Bội Bội lúc bị chặn lại sắc mặt rất khó coi, cô không giỏi cãi vã với người khác, cũng không thích tranh cãi. Cô từ nhỏ đã hiền lành lễ phép nên không thể so được bằng với những người này.
Hai người họ sau khi kết hôn đã có một khoảng thời gian rất ngọt ngào bên nhau, sống cùng nhau trong khu tập thể được đơn vị công tác phân công, nhưng từ khi cô mang thai, mẹ Phí lại từ quê lên chăm sóc cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây