Liễu Thanh Thanh bất lực thở dài, chỉ có thể lựa chọn tự nói ra: “Tôi kể cho cô nghe một câu chuyện. Xưa có một gia đình vô tình mất đi một đứa con, suốt những năm qua họ vẫn không từ bỏ việc tìm kiếm. Nếu cô biết được tin tức, có sẵn sàng giúp đỡ họ không?”
Cô ta nói chuyện rất cảm động, một bên quan sát vẻ mặt Ninh Yên khi nói chuyện, đáng tiếc, Ninh Yên căn bản không có phản ứng gì. “Tôi không bao giờ can thiệp vào chuyện gia đình của người khác.”
Liễu Thanh Thanh không hiểu, tại sao cô lại khác với người bình thường? “Gia đình đó là gia đình của tôi, hoặc cũng có thể là của cô. Tôi nghi ngờ mẹ cô chính là đứa bé thất lạc kia, chị ba của tôi.”
Ninh Yên có chút kinh ngạc, cẩu huyết như vậy? Nhưng trên mặt lại không lộ ra: “Có bằng chứng gì không? Chỉ dựa vào hai khuôn mặt có phần giống nhau thôi à? Quá không đáng tin cậy.”
Liễu Thanh Thanh sửng sốt, sao có thể bình tĩnh như vậy? Người bình thường sẽ hưng phấn đến mức không nhịn được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây