“Ai mà biết, mấy người vô dụng hay thích ra vẻ lắm.”
Xưởng trưởng Diệp thấy cảnh này thì càng tức giận hơn, “Tôi đang nói lý lẽ với các cậu, các cậu bị làm sao thế? Còn thì thầm với nhau, có chịu nghe đàng hoàng không vậy?”
“Có có có.” Công nhân bị chỉ điểm cũng không sợ mấy, chú của hắn là phó xưởng trưởng. Đều là người có quan hệ, cho dù là làm sai chuyện gì, cũng không thể đuổi việc hắn, lương cũng không được thiếu đồng nào, sợ cái gì chứ?
Xưởng trưởng Diệp vì chuyện này mà phiền lòng chết được, đám người này toàn là phế vật, lại còn không nghe lời.
Hiệu suất của xưởng ngày càng kém, đã bị quận thành điểm tên, khiến ông ta lo lắng muốn chết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây