Những người khác đều sững sờ, một đám người giận dữ, không nói một lời liền hành động.
Nhưng không có người nào bước lên phía trước ngăn cản, nói chuyện quá đáng, đánh một trận cho nhớ kĩ cũng tốt.
Chỉ nghe thấy tiếng hét của xưởng trưởng Diệp, bí thư Chu khẽ cau mày, Ninh Yên chậm rãi nói: “Đừng đánh nhau.”
Cán bộ thôn lúc này mới dừng tay lại, bí thư Ngưu còn chưa hả giận đá một cước, đồ chó chết.
Khuôn mặt của xưởng trưởng Diệp sưng lên như đầu heo, vô cùng đau đớn, hắn vừa xấu hổ vừa tức giận “Bí thư Chu, ngài phải làm chủ cho tôi, đây là đâu phải là doanh nghiệp, rõ ràng là hang của thổ phỉ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây