Đương nhiên, thấy Ninh Yên có thể thoải mái ra vào đại viện, cô cũng không tránh khỏi đố kỵ: “Cô nói chuyện tôn trọng người khác chút, chúng tôi là người Nghiêm gia.”
“Ồ, những người Nghiêm gia không thể vào trong à?” Ninh Yên cười tươi như hoa, xát muối vào vết thương của đối phương: “Người không biết còn cho rằng mọi người là bà con nghèo tới tống tiền đấy.”
Sắc mặt ba mẹ con Tôn Mỹ Hoa đều đen lại, Nghiêm Kiều càng tức giận: “Nghiêm gia sẽ không để người như cô vào cửa.”
Ninh Yên lớn tiếng cười ha ha: “Tôi mới ăn cơm với ông nội Ninh, mấy người thì sao? Chỉ có thể ở bên ngoài uống gió Tây Bắc.”
Ý trong lời của cô chính là, những người đến cổng còn không vào được này không là cái rắm gì cả, có tư cách gì nhiều lời với cô, còn muốn đại diện Nghiêm gia, Nghiêm gia đồng ý à?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây