Từ Đạt khẽ nhíu mày: “Công thức chưa được kiểm nghiệm thực tế sẽ không đủ chặt chẽ, chúng tôi không thể đảm bảo.”
Ninh Yên nhẹ nhàng thở ra: “Không sao cả, đưa công thức ban đầu cho tôi, tôi sẽ từ từ thí nghiệm.”
Từ Đạt có hơi do dự, Kim Tích Như mở nồi ra, lấy một hộp bánh màn thầu hai mặt ra, đưa cho Ninh Yên một cái: “Lấp đầy dạ dày trước đã, chỗ của cô gặp phiền phức lớn rồi à?”
Ninh Yên cắn một miếng màn thầu, vẻ mặt cô rất bình tĩnh: “Con người sống trên đời, lên voi xuống chó là chuyện rất bình thường, tôi đã nhận được lời ca ngợi trong giai đoạn huy hoàng, cũng phải chấp nhận bị chửi rủa khi rơi xuống thung lũng, không cần lo lắng cho tôi.”
Cô không nói gì còn tốt, nói ra mọi người đều lo lắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây