“Vâng.” Bí thư Hoàng là người sắp thăng chức với bí thư Tôn, bọn họ sẽ cùng nhau rời đi. Bí thư Tôn nói như thế nào thì hắn sẽ làm như thế ấy.
Ninh Yên nhận được tin tức, dẫn theo thôn bí thư thôn cùng đến ngân hàng, lấy danh nghĩa của tập đoàn vay ngân hàng một trăm năm mươi ngàn. Tuy rằng có tài sản cố định là nhà xưởng dùng để thế chấp, nhưng ngân hàng chỉ chịu cho vay một trăm ngàn.
Cũng không còn cách nào khác, Ninh Yên đành phải chấp nhận, một trăm ngàn thì một trăm ngàn.
Lúc bí thư thôn đi ra ngoài thì chân đều mềm nhũn, một trăm ngàn, cả đời này ông cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.
“Ninh Yên, nếu như không trả nổi thì làm sao? Nhà xưởng sẽ bị tịch thu à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây