(Chú ý: Những chương trước mình dịch sai chức vụ “bí thư” thành “thư ký”, nên mình xin phép sửa lại thành bí thư từ chương này ạ)
Nghiêm Lẫm mua vé giường mềm nói mua là mua, tiền là do hắn trả, cô trả hắn cũng không chịu nhận tiền.
Tiếp viên ngơ ngác, chẳng lẽ là con rể tương lai trợ cấp cho sao?
“Đồng chí Dương Liễu, bà…”
Ninh Tứ vội vàng ngắt lời: “Chị tiếp viên, mẹ tôi ốm yếu, thường xuyên phải nằm viện, mỗi tháng phải mua rất nhiều thuốc. Cha tôi làm việc ở nơi xa, lương rất ít, chỉ bằng đủ để nuôi sống bản thân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây