Ninh Yên nhấp nháy đôi mắt, dịu dàng trả lời: “Tôi rất sợ, bọn họ nhắm súng vào tôi, còn uy hiếp tôi nói rằng muốn giết chết tôi, hu hu.”
Cô nhỏ giọng khóc nức nở, trông vô cùng đáng thương.
Mọi người đều sững người, các nữ thanh niên trí thức cũng mắt chữ A mồm chữ O.
Ninh Yên âm thầm nháy mắt với bọn họ, khóe miệng cô khẽ động đậy, khóc đi, lúc nên khóc thì phải khóc.
Chị Phương đã tiếp xúc với cô một thời gian dài, cũng không biết bên trong hồ lô của cô có bán gì nữa, dù sao đi nữa, bọn họ cứ việc nghe theo cô là được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây