Ninh Xuân Hoa cũng âu sầu, nghe giọng điệu này hẳn không phải là một hai người, số lượng còn nhiều, làm sao xử lý hết được?
Đến lúc đó xưởng nước tương không chiêu mộ người của đại đội mình mà tất cả đều là người ngoài, làm sao có thể cho các thôn dân một lời giải thích hợp lý đây? Công việc này không thể làm rồi.
Hắn càng lo lắng, nhận lấy một đám quân tẩu này còn không dễ quản lý, xử lý không tốt liền trở thành xung đột giữa hai bên.
Ninh Yên thấy thế, im lặng thở dài một hơi.
Cô tự mình ra trận: “Quân dân một nhà, theo lý thuyết là nên hỗ trợ lẫn nhau, nhưng xưởng nước tương của chúng tôi còn chưa biết có thể có lợi nhuận hay không, lỡ như không thành công thì sao, như vậy sẽ làm chậm trễ thời gian của mọi người, như vậy không tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây