Bí thư Ngưu nghe vậy biến sắc: “Hả, mất tích?”
Thân phận của Trần Tu quá đặc biệt, có thể giam cầm nhưng không thể xảy ra chuyện ở chỗ này.
Ninh Yên sâu kín thở dài: “Chỉ mới vừa nãy tôi đã nhận được điện thoại của bộ thương mại, chỉ đích danh yêu cầu đưa Trần Tu trở về, người nhà của cậu ta tự mình tới đón cậu ta về nước.”
Bí thư Ngưu vừa tức vừa gấp gáp: “Người đã mất tích làm sao đổi được một người sống sờ sờ đưa đi được?”
Đầu óc của Ninh Xuân Hoa loạn thành một đoàn, mặc dù không rõ manh mối nhưng vẫn có thể khẳng định: “Chuyện này không hợp lý, nhất định là có âm mưu! Ninh tổng, đầu óc cháu thông minh, cháu cảm thấy rốt cuộc bọn họ muốn làm gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây