Vài câu nói nhẹ nhàng nhanh chóng xoa dịu nỗi lo lắng của hai đứa trẻ khi mới đặt chân đến một nơi xa lạ, nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt, không hiểu sao chúng lại cảm thấy an tâm, đó là sự yên lòng mà ông bà không thể mang lại cho chúng.
Kim Tích Như rất cảm kích, vẫn là Ninh Yên có cách.
Từ Đạt vui vẻ nói: “Được rồi, đừng khóc, tôi sẽ dẫn bọn trẻ đến nhận cửa, thứ nhất là để chúc mừng cô đã thuận lợi sinh con, thứ hai, tôi muốn chào hỏi một tiếng, tôi muốn đưa bọn trẻ đến trường học ở đây.”
“Được chứ, con cái của nhân viên được ưu tiên hơn.” Ninh Yên hiểu ý của bọn họ, “Đừng lo lắng, từ hôm nay trở đi, bọn họ là con cháu của tập đoàn Cần Phong, được hưởng đãi ngộ như nhau, nếu anh có chuyện gì thì cứ đến tìm tôi.”
Kim Tích Như vỗ vỗ bả vai Ninh Yên: “Tiểu Yên, gia đình chúng tôi thật may mắn khi có thể gặp được cô.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây