Quên đi, cô cũng không phải hắn, không thể quản nhiều như vậy.
“Dẫn hết đi, nếu không muốn nói cho tôi biết vậy đi báo cảnh sát đi.”
Cô xua tay, nhân viên bảo vệ bước lên phía trước kéo người đó đi, cho dù là Ninh Anh Kiệt cũng bị dẫn đi.
“Lại đây ngồi đi.” Ninh Yên mỉm cười chào hỏi như không có gì: “Đã ăn chưa? Có cần một đĩa sủi cảo lên không?”
“Được.” Phó cục trưởng Giang tiếp xúc với cô cũng nhiều, thường xuyên ăn cùng nhau nên không khách sáo với cô: “Chúng tôi đi vội, còn chưa kịp ăn uống.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây