Nếu không phải là lão gia tử bệnh nặng cầu tình lão thủ trưởng, nói không chừng Lâm gia chắc đã gặp phải tai ương ngập đầu.
“Tốt nhất là vậy.” Lãnh đạo khẽ gật đầu, “Tan họp, buổi chiều tiếp tục thảo luận.
Sắc mặt Lâm Cảnh Vĩ cực kỳ kém ngồi ở vị trí của mình, tâm trạng khó bình tĩnh, thật lâu cũng không thể bình tĩnh lại.
Người có vài phần giao tình với hắn ở lại cuối cùng, vỗ vỗ vai hắn, nhẹ giọng nhắc nhở, “Lâm gia mấy người và Ninh Yên có mâu thuẫn, lại để cho cậu tham gia hội nghị như vậy, cậu phải suy nghĩ thật kỹ hàm ý trong đó.”
Lâm Cảnh Vĩ lại không phải kẻ ngốc, trong nháy mắt nhìn thấy Ninh Yên đến đây, đây mới là điều khiến ông không cam tâm nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây