Cả thôn đều là họ hàng thân thích, làm sao có thể không quan tâm, trưởng thôn dẫn theo người trong thôn đến Đại Dư Thôn đòi người, nhưng Dư Tiểu Cầm đã bỏ trốn, không có ở nhà mẹ đẻ, lật tung cả Đại Dư Thôn cũng không tìm thấy người.
Cuối cùng báo cảnh sát, mẹ của Dư Tiểu Cầm ngồi bệt xuống đất khóc lóc kể lể, nhà bọn họ còn muốn đến Khương Gia Thôn đòi con gái đây này, con gái sống sờ sờ của bọn họ sao lại không thấy đâu nữa rồi, có phải là bị ngược đãi ở Khương Gia Thôn hay không? Bị người ta giết rồi sao!
Cảnh sát an ủi người của hai thôn, nói là tìm được Dư Tiểu Cầm rồi tính.
Khương Vi Dân nói: “Sau đó chúng tôi phát hiện, vợ của phó chủ nhiệm ủy ban cách mạng rất giống Dư Tiểu Cầm, chúng tôi cũng đi tìm, nhưng đối phương cắn chết không nhận, đã đổi tên thành Từ Vân Vân.” Anh ấy cười khổ một tiếng: “Tôi với Hải Vinh bị nhốt mấy ngày, cũng không dám đến đó nữa. Còn hai quân nhân đến đưa tiền tử tuất lúc đó, chúng tôi cũng không tìm thấy, hỏi thăm đồn cảnh sát, chúng tôi cũng không biết phải đi đâu nữa, là chúng tôi vô dụng.”
Bọn họ cả đời chỉ quanh quẩn ruộng đồng, đến đồn cảnh sát cũng không dám bước vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây