Tim Khương Hải Thành đau nhói, đau đớn, đau lòng, anh cau mày, chớp mắt, kìm nén không để nước mắt rơi trước mặt con trai, anh có rất nhiều, rất nhiều câu hỏi muốn biết đáp án, nhưng anh không muốn hỏi con trai, anh nói: “Hai năm nay, bọn con lớn lên như thế nào?”
Khương Chi Hoài xòe tay: “Cứ sống như vậy, không no cũng không chết đói, dù sao cũng có thể lớn lên, chỉ là Bối Bối quá khổ, không cha, không mẹ, hiểu chuyện đến mức không giống trẻ con.”
Khương Hải Thành muốn nói, con cũng hiểu chuyện đến mức không giống trẻ con, nhưng lời đến bên miệng, lại không nói ra. Anh xách hành lý, im lặng đi về phía nhà.
Khương Chi Hoài đi bên cạnh Khương Hải Thành, cậu muốn hỏi vết thương của cha, nhưng cũng không hỏi ra miệng, cậu nhìn trăng sáng trên trời: “Cha cố ý về vào tối nay, là muốn tổ chức sinh nhật cho Bối Bối sao?”
“Ừ, sinh nhật ba tuổi của Bối Bối. Cha tưởng Bối Bối sẽ rất vui.” Khương Hải Thành cũng nhìn trăng sáng, 15 tháng 6 năm ngoái, anh ở trên đảo tham gia cướp bóc cùng đám hải tặc, anh đã cứu con trai út của tên hải tặc đầu sỏ, từ đó trà trộn vào nội bộ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây