Kiều Nhiên đưa tay khoác vai Dương Tĩnh Nghi: “Tôi đưa cậu về nhà.”
Dương Tĩnh Nghi: “Kiều Nhiên, rốt cuộc cậu uống bao nhiêu rồi?”
Kiều Nhiên: “Không nhiều.” Cậu thật sự đưa Dương Tĩnh Nghi về nhà, nhưng Dương Tĩnh Nghi không yên tâm để Kiều Nhiên tự về, cô bé luôn cảm thấy Kiều Nhiên như say rượu: “Cậu đừng có ngã dọc đường đấy.”
Kiều Nhiên gục đầu lên vai Dương Tĩnh Nghi: “Tôi không say, tôi rất tỉnh táo.”
Dương Tĩnh Nghi: “Cậu ngoan ngoãn đợi ở đây, tôi gọi anh trai tôi đưa cậu về.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây