Bà nội Khương cũng lo lắng xoa huyệt thái dương cho Bối Bối, mặt mày trắng bệch: “Bối Bối, đừng dọa bà nội.”
Bối Bối lắc đầu: “Trước đây chỉ hơi choáng váng một chút, vừa rồi lúc nhìn thấy con sông mới choáng váng, hình ảnh quá lớn.”
Lông mày nhíu chặt của ông nội Khương giãn ra một chút.
Bối Bối rất nhanh đã hết choáng váng, cô bé vui vẻ nói: “Ông bà nội, cháu nhìn thấy con sông rồi, ngay dưới chân chúng ta, kéo dài đến sâu trong dãy núi.” Cô bé chỉ về phía trước: “Ở đó có một cái hồ, to thế này.”
Bà nội Khương và ông nội Khương nhìn nhau, biết Bối Bối đang nói đến cái hồ ở lưng chừng núi, quả thật là ở phương hướng đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây