Bối Bối nhìn trời, nhìn núi, lại nhớ đến chuyện con sông, cô bé vỗ vỗ đầu, vừa rồi chỉ lo nghĩ đến chim bồ câu, quên mất nguồn nước.
Cô bé lại nhìn một lúc, không nhìn thấy!
Lại qua hồi lâu, trời tối hẳn, tan làm, mọi người lần lượt về nhà, Bối Bối nhìn thấy bà nội Khương đang xách thùng, bà và mấy bà lão khác đi ngang qua cây hòe to, Bối Bối vui vẻ chạy tới: “Bà nội ơi!”
Bà nội Khương xoa đầu cô bé: “Bối Bối, còn đợi anh trai à?”
Bối Bối nhét mũ rơm trong lòng vào tay bà nội Khương, nháy mắt nói: “Bà nội, cháu đợi anh trai, lát nữa cháu với anh trai đi đào cá chạch.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây