Kỳ Văn: “Nguyệt Nguyệt sao vậy?”
Bây giờ đã hơn bốn giờ, bình thường, Kỳ Nguyệt không ngủ trưa lâu như vậy.
Kỳ Siêu: “Nguyệt Nguyệt bị cảm lạnh, sốt, trưa nay đã tiêm, uống thuốc, hạ sốt rồi. Bác sĩ nói, Nguyệt Nguyệt suy nghĩ nhiều quá.” Nó cười khổ: “Nguyệt Nguyệt mới bảy tuổi, vậy mà lại suy nghĩ nhiều quá. Cha, cha ly hôn với mẹ đi, con với Nguyệt Nguyệt theo cha.”
Tim Kỳ Văn chùng xuống: “Mẹ con lại làm sao?”
Kỳ Siêu vẻ mặt ủ rũ, tuyệt vọng: “Mẹ con bảo Nguyệt Nguyệt bỏ thuốc vào quán ăn nhà dì Kiều.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây