Bối Bối lấy lại tinh thần: “Mẹ tôi không sao, chỉ là nghỉ việc, chuẩn bị mở quán ăn.”
Trần Gia Hựu: “Vậy là cậu không quen khi mẹ cậu không còn ở bên cạnh à? Còn như trẻ con, Bối Bối nhỏ.”
Nỗi buồn của Bối Bối lập tức biến mất, cô bé tức giận: “... Ngưu Ngưu nhỏ! Không được gọi tôi như vậy.”
Trần Gia Hựu: “Bối Bối.”
Thẩm Thiên Thiên vội vàng nói: “Bối Bối, tay nghề nấu nướng của mẹ cậu giỏi như vậy, mở quán ăn chắc chắn sẽ rất đông khách. Bọn tôi mới phải buồn, sau này trưa nào cũng không được ăn cơm ngon như vậy nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây