Ba người im lặng về đến nhà, Kỳ Siêu vừa mệt, vừa đau, vừa yếu, lại không dám khóc lớn, rất sợ Kỳ Văn, co rúm người lại đứng trong góc.
Cũng không dám ngồi, mông đau.
Diệp Nam vội vàng vào bếp nấu cơm, sợ Kỳ Văn thật sự đuổi cô ta đi.
Chờ đến khi cơm nước xong xuôi, cũng gần trưa, Kỳ Văn dắt Kỳ Siêu: “Diệp Nam, em cũng đi cùng.”
Diệp Nam: “Đi đâu? Cơm nước xong xuôi rồi, ăn cơm trước đi, Siêu Siêu cũng đói rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây