Nữ bác sĩ cười nói: “Con gái được nuôi dạy tốt, xinh đẹp quá, giống như búp bê vậy. Con gái nhà tôi thì nuôi thả rông, không quan tâm bằng một nửa chị Kiều.” Cô lại cười khen ngợi hai cậu: “Con trai, con gái nhà tôi được nghỉ mấy ngày, ngày nào cũng mong chờ đi học, nói cơm trưa ở trường rẻ mà ngon, nói có mấy bạn học gia cảnh khó khăn, chỉ mua một suất cơm, chị Kiều còn chan thêm nước sốt vào cơm, để bọn trẻ ăn cơm chan nước sốt, ngoài ra còn có canh xương, canh hải sản miễn phí, con trai, con gái nhà tôi đều cao lên. Ai cũng khen chị Kiều xinh đẹp, tốt bụng, nấu ăn ngon.”
Mấy cô y tá đã kết hôn cũng hết lời khen ngợi, sắc mặt Diệp Nam càng lúc càng trắng bệch, móng tay găm vào thịt, cũng không cảm thấy đau, đầu óc ong ong, trước mắt tối sầm.
Cô ta bị người ta giẫm dưới chân, còn Kiều Niệm lại được tung hô lên tận trời.
Kiều Niệm cười đáp lại mấy câu, đồng thời giải thích: “Xương được tặng kèm khi mua thịt, cũng không mất tiền, nấu canh cho lũ trẻ rất thích hợp. Lúc nấu ăn, tôi cũng sẽ nấu nhiều nước dùng hơn một chút, lúc múc cơm cho lũ trẻ, cho dù có mua hay không, tôi đều chan thêm nước sốt, trộn cơm ăn rất ngon.”
Những người sống trên đảo, đều thích Khương Hải Thành, nhà nào có con cái học tiểu học, đều thích Kiều Niệm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây