Bối Bối tỏ vẻ đã hiểu, cô bé lại đưa ra một câu hỏi: “Nhưng mà chúng ta đến nhà dì ăn không hết còn đóng gói mang về mà.”
Kiều Niệm cười nói: “Vì đó là nhà dì con. Còn có nhà bác cả, cũng có thể mang về. Vì chúng ta là người một nhà.”
Bối Bối: “Con hiểu rồi.”
Kiều Niệm xoa đầu con gái: “Bối Bối thông minh quá, phải nhớ kỹ đấy.”
Ba người Nhậm Tuyền ăn cơm xong, ngồi chơi một lúc rồi cũng về, Bối Bối kéo Kiều Diệp muốn chơi dịch chuyển tức thời, Khương Chi Ngộ cũng chen vào muốn đi cùng, Kiều Diệp dắt tay hai người, ngay sau đó xuất hiện trong phòng ngủ trên lầu ba, không dám đứng trên sân thượng, nhỡ đâu nhà hàng xóm vừa hay nhìn thấy, chắc sẽ sợ chết khiếp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây