Bè tre nhấp nhô, Bối Bối vui vẻ nhìn, kích động đến mức đỏ bừng cả mặt, cái này còn vui hơn cả tàu thủy, duỗi tay là có thể chạm vào nước biển.
Cô bé ngồi ở phía sau bè tre, chân nhỏ đung đưa trong nước, Tô Dã và Kiều Nhiên ngồi bên cạnh kéo áo cô bé, sợ cô bé rơi xuống.
Bối Bối cười híp mắt nói: “Không sao đâu, em biết bơi, em bơi giỏi lắm.”
Bè tre trôi nổi trên biển, Tô Hằng lấy lưỡi câu ra, cậu chuẩn bị bốn lưỡi câu, chia cho anh em nhà họ Khương hai lưỡi, sau khi móc mồi câu vào lưỡi câu, liền thả xuống nước.
Kiều Nhiên: “Thế này là có thể câu cua được rồi sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây