Bối Bối ồ một tiếng: “Đúng rồi, bò cũng thích ăn cỏ và lá cây!”
Kiều Niệm nói: “Chúng ta lát nữa nướng nấm và thịt ba chỉ, nhiều nấm như vậy, đủ ăn rồi. Thác nước còn xa không?” Cô thật sự có hơi mệt, chân cũng hơi run.
Khương Hải Thành cũng không biết, nhìn sang mấy đứa trẻ, Bối Bối nói: “Sắp đến rồi ạ! Không xa nữa đâu.”
Mọi người lại tiếp tục lên đường, Bối Bối duỗi tay ra muốn Khương Hải Thành bế, Khương Hải Thành bế Bối Bối đặt vào lòng Kiều Niệm, Bối Bối giãy giụa, bĩu môi bất mãn: “Không muốn mẹ bế, mẹ mệt rồi.”
Ngay sau đó, Khương Hải Thành trực tiếp bế Kiều Niệm lên, Kiều Niệm giật nảy mình, suýt chút nữa thì hét lên: “Anh thả em xuống. Bọn trẻ đều đang ở đây!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây