Kiều Nhiên nằm nhoài trên đùi Kiều Niệm: “Mẹ! Chúng con không đến nhà dì nữa, ngày nào con và Kiều Diệp cũng đưa mẹ đến đơn vị, bảo vệ mẹ.”
Kiều Niệm hôn lên mặt Kiều Nhiên một cái: “Con trai ngoan.” Cũng hôn lên mặt Kiều Diệp một cái, hai con trai lập tức đỏ mặt, cô liếc nhìn túi vải trên bàn vuông, đây là túi cô đưa cho người quân nhân kia hôm nay. Cô hỏi: “Người quân nhân đó tên gì? Các con quen anh ta sao?”
Kiều Nhiên: “Mẹ, trưa nay, mẹ còn gặp con trai con gái của chú Khương nữa. Bối Bối chính là con gái của chú Khương. Chú Khương mang hộp cơm về nhà, bị ba anh em Bối Bối phát hiện chữ 'Kiều' trên hộp cơm. Liền vội vàng đến nhà dì nói với chúng con.”
Kiều Niệm rất kinh ngạc: “Bối Bối à, cô bé đó thật đáng yêu.”
Kiều Nhiên nói: “Chúng con chỉ nhỏ hơn Chi Hoài, Chi Ngộ nửa ngày! Bọn họ sinh buổi sáng, chúng con sinh buổi chiều.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây