Hoàng Hùng ngửa mặt lên trời gào thét: “A, con của tôi!”
Anh ta đã ba mươi tám tuổi rồi, cuối cùng cũng có con trai, những ngày qua, anh ta phải chịu đựng những cực hình phi nhân tính, dù cơ thể đau đớn đến mức nào, anh ta cũng có thể kiên trì, anh ta muốn nhìn con trai chào đời, muốn nhìn con trai khôn lớn.
Ngày nào anh ta cũng bị phê bình, sau khi được thả về, đi đường cũng đau, nhưng anh ta vẫn kiên trì đến gặp Từ Vân Vân, muốn sờ sờ ôm ấp đứa con trong bụng cô ta.
Đó là con của Hoàng Hùng anh ta, anh ta có người nối dõi rồi.
Vậy mà hôm nay, con của anh ta đã mất!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây