Tinh Tinh: “Giá mà em là con gái của cha Bối Bối thì tốt biết mấy.”
Khương Ngôn: “Tinh Tinh, em có thể nói câu này trước mặt cha chúng ta đấy!”
Tinh Tinh trợn trắng mắt, nằm nhoài trên người Khương Ngôn: “Anh tưởng em ngốc à. Thôi bỏ đi, con không chê cha dở.”
Khương Ngôn: “...”
Khương Hải Thành cũng bế Bối Bối, cho cô bé uống nước, chơi đùa cả ngày, cũng mệt muốn chết rồi, uống được hai ngụm nước, còn chưa kịp tắm, đầu nghiêng sang một bên là ngủ thiếp đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây