Khương Phú Cường ôm bụng: “Tôi muốn đi ị, mấy người không cần đợi tôi, lát nữa tôi đi tìm mấy người.”
Khương Phú Vân và ba người Khương Thuận cũng ở lại.
Khương Hữu Lương quay đầu lại nhìn, “Sao tôi lại thấy hơi kỳ lạ, có phải cậu ta phát hiện ra cái gì tốt không? Nếu không sao cậu ta lại nỡ bỏ đi.”
Khương Chi Ngộ: “Kệ cậu ta, chúng ta nhanh chuồn thôi. Chẳng lẽ còn muốn dẫn theo cậu ta mãi à!”
Khương Chi Thư: “Chạy nhanh lên. Đừng để cậu ta đuổi kịp!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây