Cuối cùng cũng đi tiếp! Khương Thuận kích động muốn khóc!
Lại qua một lúc lâu, bọn họ đến thung lũng, cũng chính là chỗ hái nấm hôm qua, Khương Thuận mấy người đã không còn hy vọng, chắc chắn đồ tốt không còn nữa rồi!
Bọn họ đi phía sau, uể oải, đi cả đoạn đường dài như vậy, cũng không thấy đồ tốt gì cả! Ngay cả nấm vốn có thể hái được cũng không còn.
Không nhịn được oán trách, nhỏ giọng thôi!
Khương Chi Hàng nhìn thung lũng, dụi dụi mắt, lại nhìn một cái, sao nhiều nấm thế? Hoa mắt à? Cậu lại dụi dụi mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây