Chỉ bằng nhiêu đây thôi cũng đủ để Dư Đại Nghị và Tiết Phượng ăn sung mặc sướng cả đời, còn những kẻ còn lại, không vào tù thì cũng phải đi cải tạo.
Từ Vĩnh Phong và Phí Cách cũng bò xuống, nhìn thấy kho lương thực chất đầy, hai người đều phẫn nộ, một tên đội trưởng mà dám tích trữ nhiều lương thực như vậy? Thật sự là không bằng cầm thú!
Lương thực bọn họ lấy từ đâu ra? Chẳng phải là bòn rút của nhân dân sao?
Lại nghĩ đến lời những người xã viên, bọn họ vất vả lao động, cuối cùng ngay cả một hạt lúa mạch cũng không được chia.
Từ Vĩnh Phong lục lọi trong bình gốm, cầm một nắm tiền xu thời Dân Quốc, con người ta, không tự tìm đường chết thì sẽ không chết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây