Khương Hải Thành: “Chuyện nhà tôi, chắc anh cũng biết rồi chứ?”
Dư Tuấn Tài lại quỳ trước quan tài, cầm lấy con dao phay bên cạnh, tiếp tục mài trên đá mài, 'xoẹt xoẹt xoẹt', hương cháy lập lòe, anh nhỏ giọng nói: “Mười dặm tám thôn, ai mà không biết. Bây giờ, không còn Dư Tiểu Cầm nữa, chỉ còn vợ chủ nhiệm ủy ban cách mạng Từ Vân Vân thôi.”
Anh đổ nước trong chậu lên dao, lật mặt dao, tiếp tục mài: “Cậu đi đi, chuyện nhà chúng tôi không cần cậu quản.”
Khương Hải Thành: “Anh muốn đi giết bọn họ.”
Dư Tuấn Tài tiếp tục mài dao, nhỏ giọng hát: “Tứ chi vô lực thân phiêu phiêu, một trận gió đến người muốn ngã. Không phải vô thường đến câu hồn, mà là trong bụng đói chết rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây