Sau vụ mùa, Đại đội Hướng Dương chiếu bộ phim đầu tiên.
Em gái kế Lục Kiều Kiều cùng Doãn Chí Hòa lén lút chui vào đống rơm, Lục Bạch Vi biết, cô ta cũng đã sống lại.
---
“Mau đi xem, mau đi xem, Lục Kiều Kiều cùng thằng nhóc nhà họ Doãn lăn lộn trên đống rơm kìa!”
“Đống rơm kia rung lại rung, kích thích lắm...”
Sân đập lúa của Đại đội Hướng Dương.
Không biết ai hét lên một tiếng, những người đang xem phim đều lén lút đổ xô về phía đống rơm trong rừng cây nhỏ, trong nháy mắt sân đập lúa trống mất một nửa.
Lục Bạch Vi vừa mới sống lại, cả người đều chết lặng.
Đời trước sau vụ mùa đại đội chiếu bộ phim đầu tiên, cũng náo nhiệt như vậy.
Nhân vật chính vẫn là em gái kế Lục Kiều Kiều của cô, chỉ khác là không chui vào đống rơm, mà là căn nhà kho để dụng cụ bên cạnh sân đập lúa của đại đội.
Nam chính của vở kịch cũng không phải là Doãn Chí Hòa bây giờ, mà là thanh niên trí thức Hạ Đình, người đáng lẽ phải có hôn ước từ nhỏ với cô.
Ông ngoại của Lục Bạch Vi thời trẻ là bác sĩ quân y, đã cứu mạng ông nội của Hạ Đình, hai nhà đã định ra hôn ước từ nhỏ.
Hạ Đình đến Đại đội Hướng Dương làm thanh niên trí thức, mang theo tín vật trao đổi của hai ông cụ năm xưa.
Đáng lẽ phải là mối hôn sự của cô, Lục Kiều Kiều lại khóc lóc đòi gả cho Hạ Đình.
Xảy ra chuyện bị nhốt trong nhà kho của sân đập lúa đại đội, Hạ Đình mặt mày sa sầm cùng Lục Kiều Kiều đi đăng ký kết hôn.
Lục Bạch Vi dưới sự mai mối của mẹ kế, gả cho người đàn ông nghèo khó Doãn Chí Hòa trong đại đội.
Đời trước Lục Kiều Kiều gả cho Hạ Đình, thực sự rất vẻ vang một thời.
Hạ Đình là thanh niên trí thức từ Kinh thành đến, tướng mạo xuất chúng gia thế tốt, trong nhà mỗi tháng đều gửi tiền và lương thực.
Tiếc rằng cảnh đẹp chẳng kéo dài.
Nhà họ Hạ gặp chuyện!
Cả nhà Hạ Đình bị đưa xuống nông trại cải tạo, cháu trai cháu gái của anh bị đưa đến Đại đội Hướng Dương sống cùng anh.
Không còn tiền và lương thực nhà họ Hạ gửi đến, cuộc sống đã khó khăn lại còn phải nuôi thêm hai đứa con của anh chồng, điều này khiến Lục Kiều Kiều rất bất mãn.
Lục Kiều Kiều đối với cháu trai cháu gái của Hạ Đình luôn cau có, không cho ăn cơm ngược đãi đánh đập là chuyện thường, còn động một chút là làm loạn bỏ về nhà mẹ đẻ.
Đã nghèo còn gặp cái eo!
Lúc này, một trận mưa lớn gây ra sạt lở đất.
Hạ Đình vì bảo vệ tài sản của đại đội mà bị đá từ trên núi lăn xuống đè trúng, cứu được mạng nhưng lại bị què một chân.
Bản thân còn không nuôi nổi, còn phải tích cóp công điểm để nuôi Hạ Đình tàn tật và cháu trai cháu gái của anh, Lục Kiều Kiều hoàn toàn không nhịn nữa, bỏ lại một đống hỗn độn rồi bỏ trốn theo một tài xế xe tải.
Còn Lục Bạch Vi gả cho Doãn Chí Hòa, ban đầu cuộc sống có chút khổ sở, nhưng rất nhanh đã đón đầu làn gió khôi phục thi đại học, khoán ruộng đất cho hộ gia đình, cải cách mở cửa.
Doãn Chí Hòa đầu óc linh hoạt, đầu tiên cùng cô buôn bán đồ ăn, sau khi nắm bắt được đường đi nước bước liền cùng người khác đến miền Nam buôn quần áo về bán lại.
Khổ nỗi không có vốn để mở rộng kinh doanh, lúc này lại đào được vàng và đồ cổ tổ tiên nhà họ Doãn chôn dưới đất.
Lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo!
Trước giải phóng, nhà họ Doãn là địa chủ giàu có nhất nhì trong vùng.
Có vàng và đồ cổ đổi thành vốn khởi nghiệp, Doãn Chí Hòa làm ăn phát đạt, mở mấy xưởng may, đón đầu làn gió cải cách mở cửa kiếm được bộn tiền.
Chưa dừng lại ở đó.
Đợi đến khi Doãn Chí Hòa chuyển từ kinh doanh quần áo sang phát triển bất động sản, người chú của anh ta thời loạn lạc đến Hồng Kông trở về, đầu tư cho anh ta một khoản tiền lớn, còn để anh ta đến Hồng Kông thừa kế gia sản trăm tỷ.
Lục Bạch Vi trở thành người phụ nữ giàu có nhất, lúc được đài truyền hình phỏng vấn, Lục Kiều Kiều cũng lên báo.