Ông già vội vàng thuận khí cho bà: “Đi thôi, chúng ta lập tức đi! Thanh Tuyết cháu dẫn đường cho ông nội, ba mẹ cháu khi nào trở về? Đến lúc đó để cho bọn họ đi lại một lần nữa.”
Thẩm Thanh Tuyết vội vàng đi đỡ: “Người nhặt được em gái cũng thuộc quân viện chúng ta, đồng chí nam là vị đoàn trưởng họ Tô, đồng chí nữ là quân y, đối đãi với em gái rất tốt. Ba cháu đã thương lượng với người ta xong, hộ khẩu của Thẩm Kiều dời ra ngoài, cũng không được phép ở nhà nữa. Hộ khẩu của em gái lại nhà họ Tô, không cưỡng cầu ép buộc em ấy dời về.”
Bà già ngừng rơi nước mắt, tránh thoát sự dìu dốc của anh: “Thanh Tuyết à, cháu nói cho bà nội biết, có phải em gái cháu không muốn trở về hay không? Hay cháu đã làm gì làm tổn thương trái tim cô ấy?”
“Vừa rồi bà nội nói muốn chuyển hộ khẩu Thẩm Kiều ra ngoài, cháu nửa ngày không lên tiếng, luyến tiếc sao?”
Thấy anh không nói lời nào, bà già dậm chân: “Đứa nhỏ con sao lại xa gần không phân biệt được! Đó chính là em gái ruột của cháu đó! Cháu trai, sao cháu không tỉnh táo được!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây