Hạ Oánh trước mắt sáng ngời: “Chủ ý này thật là hay. A Sính cô mang chăn đệm, tôi cõng chăn dày, cơ thể cô quá yếu, tôi từ nhỏ lên núi xuống ruộng, khỏe mạnh hơn cô.”
“Nhưng mà...”
Không đợi cô nói xong, Hạ Oánh dứt lời trói chăn bông lại, cõng lên người.
Cô thắt dây thừng trước người buộc chặt: “Đừng vậy, tôi nghe các thầy cô nói lần này chúng ta phải vòng quanh bắc thành một vòng, cô nhẹ nhàng trang bị lên trận còn có thể đi thêm hai bước, bằng không tôi còn phải đỡ cô.”
Tô Sính cũng không phải là người cố chấp, suy nghĩ một chút cũng đồng ý: “Tôi mang theo chút dược liệu thường dùng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây