“Diệp Tích, một người phụ nữ độc ác ích kỷ như bà, không xứng làm mẹ của con trai tôi, tôi sẽ đổi cho chúng một người mẹ dịu dàng thiện lương, miễn cho đứa bé cũng đen lòng như bà.”
“Ông muốn ly hôn với tôi?” Diệp Tích thê lương thét chói tai: “Tôi không đồng ý! Con tôi không thể gọi người khác là mẹ! Đồng chí công an, tôi muốn tố cáo ông ta! Thư Kinh Nghiệp và ba ông ta ở trong đơn vị nhà nước chiếm đoạt tài sản nhà nước làm của riêng!”
Bên này chọc khí ô yên rối loạn, bên kia, Tô Định Bang cầm chén men cùng công an làm ghi chép.
“Đồng chí công an, ngài xem hiện tại có lời khai nhân chứng có thể tiến hành bắt giữ Từ Vinh và Mạnh Trúc không?”
Công an cũng không nghĩ tới có một ngày gặp phải chuyện chú mang cháu gái tới báo cáo cháu gái, ông lắc đầu: “Tuy rằng có hồ sơ vụ án của bệnh viện mười bảy năm trước cùng với lời khai của nhân chứng, nhưng điều này còn chưa đủ, tốt nhất là có thể để cho hai chị em Diệp Mạn, Diệp Tích mở miệng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây