Ngón tay cầm chén sứ có hơi trắng bệch, Tề Túc ngẩng đầu, bưng chén thuốc đã nguội uống một hơi cạn sạch.
Trong miệng đều là vị đắng chát, vốn định đè nén ý nghĩ nóng nảy, nhưng vì cô gái nhìn thấy quyển ngôn tình trên giá sách bên, nhớ ra chưa xem hết quyển này, nghiêng người đưa tay với.
Gần như toàn bộ trọng lượng cơ thể đều đặt trên người cậu ấy, hương thơm ngào ngạt.
“Lục Nghênh Hạ!”
Tề Túc chưa từng dùng loại giọng điệu kèm theo cảm xúc này nói chuyện với cô ấy, Hạ Hạ sửng sốt một hồi lâu mới phản ứng được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây