Tô Sính nhìn chồng một lúc, đi theo phía sau anh xuống lầu, chậm rãi nói: “À, có người chán cơm tôi làm.”
“... A Chí, là con sao?” Lục Trường Phong không nghĩ ngợi, trực tiếp nói: “Con trai à, như vậy không được.”
“Không phải con.” Khi cười rộ lên đuôi mắt của cậu ấy hẹp dài, cong cong giống hệt mắt phượng của người đàn ông, A Chí chậm rãi nói: “Thời tiết quá nóng, con thương mẹ thôi.”
“Vậy con không thương bà ngoại con sao?” Lục Trường Phong phát hiện ánh mắt cười mà như không cười của vợ, lập tức chụp mũ cho con trai: “Đều phải thương, hay là buổi tối ba nấu cơm, con phụ giúp, mời ông bà ngoại con tới ăn đi.”
“... Nghe ba hết.”.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây