Hạ Hạ nhất định không muốn để cậu ở đó, nếu về nhà thì cậu cũng chỉ có một mình, đó không phải là điều cô bé muốn nhìn thấy.
Trong mắt cô, Tề Túc chỉ là một cậu bé đáng thương, giờ lại đang bệnh nữa, sao có thể để cậu ở đó tự lo cho mình chứ.
Lục Trường Phong không ngờ cái đầu nhỏ của cô nhóc lại nghĩ nhiều như vậy, rửa xong bát đĩa, anh vỗ bàn tay ướt sũng lên đỉnh đầu cô: “Được, đưa thằng nhóc đó đi cùng, nếu con còn nói lung tung, ba con sẽ biến thành nhân vật phản diện đó.”
“Không có đâu, ba ba là tuyệt nhất~” Hạ Hạ nũng nịu ôm lấy cánh tay anh: “Ba bưng tô mì ra giúp con được không?”
“Được, được, đừng lại gần ba, nóng.” Lục Trường Phong bất đắc dĩ nhìn vợ mình đang mỉm cười ở cửa: “Bà xã, em có quản cái con nhóc này không vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây