Trong hộp cơm đã đầy ắp không còn chỗ chứa nữa, Hạ Hạ cảm thấy hài lòng đóng nắp lại, sau đó xách ra ngoài cửa chạy, còn không quên dặn dò em trai: “Em rửa chén nha A Chí.”
“Được.” A Chí nhìn bàn ăn bị quét sạch, ăn nốt một miếng cơm cuối cùng, nhìn về phía mẹ mình đang sững sờ ở bên kia.
Đối diện với gương mặt dịu dàng của con trai, Tô sính thở dài: “Muộn một chút mẹ nấu hoành thánh tôm cho con ăn khuya.”
“Anh nữa.” Lục Trường Phong múc chút cơm trộn nước sốt trên đĩa, im lặng nói: “Không có chừa lại cho con nhóc kia.”
Nghe được lời giận dỗi của người đàn ông, Tô Sính nhịn không được nở nụ cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây