Cậu bé ngồi trước cửa sổ, dáng người thẳng tắp nhàn hạ, cố gắng xuyên qua tầng tầng mái hiên, nhìn sang bên kia.
Hai ngày sau, vào cuối tuần rốt cuộc Hạ Hạ cũng được như ý muốn ăn món ăn mà ba cô bé đã hứa hẹn, cô bé còn kéo Tề Túc tới.
Mấy năm nay Tề Túc cũng tới nhà họ Lục nhiều lần, Lục Trường Phong và ba cậu bé là anh em tốt, đối với việc này cũng không có ý kiến gì, hơn nữa đã sớm quen.
Ba đứa nhỏ từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, trước kia khi Tô Sính nấu cơm, nếu Tề Túc ở đây, sẽ giữ cậu bé ở lại ăn cơm chung, nên Hạ Hạ và A Chí có đồ ăn mặn nhạt gì cũng không quên cậu bé.
Thấy cô bé khỏe mạnh đầy sức sống, không khó chịu như lúc trước, Tề Túc lặng lẽ thu hồi ánh mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây