“Tất nhiên là có thể.” Tô Sính nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé: “Mẹ làm thêm một cái bánh bắp, con đem theo luôn.”
“Cảm ơn mẹ!”
“Cảm ơn mẹ cái gì?” Lục Trường Phong vừa mới xong nhiệm vụ, vừa đi vào phòng bếp vừa xắn tay áo sơ mi lên: “Nếu không cũng thuận tiện cảm ơn ba?”
Đôi mắt phượng hẹp dài mang theo chế nhạo và trêu chọc.
“Cảm ơn ba để con có thể có một người mẹ tốt như vậy” Hạ Hạ nhếch miệng, lộ ra hai cái răng hổ nhỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây