Đồng cỏ xanh biếc nhìn không tới điểm cuối, đi qua một đoạn nữa chính là núi tuyết ao hồ thôn xóm.
Tô Sính nhìn vẻ mặt rung động của con gái, cười nói: “Đẹp không?”
“Dạ đẹp!” Cô nhóc không chút do dự nói.
“Đây là quê hương của Hạ Hạ và A Chí, cũng là nơi ba lớn lên.” Tô Sính nhìn về phía người đàn ông, gương mặt hạnh phúc: “Sau này cả nhà chúng ta sẽ thường xuyên về đây.”
Lục Trường Phong khẽ nhướng mày, mắt phượng hẹp dài tỏa ra ý cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây