“Lục Trường Phong ạ.” Hạ Hạ xoa mắt, miệng chúm chím nói: “Không được hỏi chuyện liên quan đến bộ đội, không được hỏi số hiệu!”
Tề Quy cười sảng khoái, anh đồng ý nói: “Được, chú không hỏi.”
Lục Trường Phong và anh hai ngốc nghếch đánh xong trận bóng rổ, quay đầu lại thì phát hiện hai củ cà rốt nhỏ đã không còn ở sân bóng nữa. Anh lau mồ hôi, kì lạ nói: “Anh, cháu trai, cháu gái của anh đâu?”
Tô Ngự vẻ mặt ngơ ngác nhìn anh: “Cậu có dẫn hai đứa nó đến à?”
“…” Lục Trường Phong không thể đáp trả, anh lấy khăn lông lau đi mồ hôi sau lưng, rồi lại vứt cho Tô Ngự: “Chắc là đến nhà ai chơi rồi, chúng ta đi khắp nơi tìm xem sao.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây