Lúc Kiều Kiều còn bé, bởi vì quá mềm yếu ngại này ngại kia, cho nên bà cụ thật không thích cô ấy cho mấy.
Tô Sính cũng không có bởi vì bà ta cố tình nói Từ Kiều lấy lòng chính mình liền lộ ra vẻ vui mừng, chỉ là nghiêng đầu nhìn về phía bà nội Thẩm.
“Đây là bà Ba của con, ở cuối thôn.” Tâm tư của bà cụ Thẩm đều đặt hết cho cháu gái cố ở trong ngực, thuận miệng nói: “Nghe được tin mấy đứa trở về ăn tết, cố ý chạy mấy lần từ cuối thôn đến đây, cũng là có tâm.”
Những lời này, người bình thường đều sẽ nghe được hàm ý ở bên trong, cả ngày không có việc gì rảnh rỗi sinh nông nỗi.
Cơ mà thím Ba cũng là một người có thể nhẫn nhịn, trước đây lúc tách hộ mấy chị em dâu đều náo loạn qua không ít lần, sau đó vẫn luôn bảo trì mặt mũi với nhau, hiện tại có việc cần giúp đỡ thì ăn nói khép nép vài câu có mất miếng thịt nào sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây