Lúc ở Đông Thành, trong sính lễ cũng có máy may, nhưng gần như cô không dùng tới, chỉ may hai bộ đồ ngủ cho chồng.
Sau này vì công việc thay đổi, về Bắc Thành, lại mang thai sinh con, trong khoảng thời gian này vẫn không hề nhàn rỗi.
“Thật ra em còn đan cho anh hai đôi tất len.” Lục Trường Phong thấy cô hơi ảo não, nén cười: “Cũng không phải là không có gì.”
“...” Nghe thấy tiếng trêu chọc của anh, bỗng nhiên Tô Sính không muốn nói chuyện với anh.
“Bà ngoại!” Hạ Hạ đẩy cửa nhà ra, nhảy nhót chạy vào trong phòng khách, trước khi bước vào cánh cửa vẫn không quên ở bên ngoài chà chà tuyết dưới đế giày tuyết: “Cháu tới rồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây