“Mặc dù năm nào chị cũng nói khách sáo như vậy, nhưng năm nay đúng là anh cả gầy hơn.” Lục Trường Phong tiện tay thả túi hành lý của anh ấy trên ghế salon, Thẩm Nguyên Bạch ở đây ăn cơm xong còn phải về.
“Chị dâu hai.” Thẩm Nguyên Bạch cười đáp lại.
“Ôi chao, Hạ Hạ này thật là quấn cậu, mệt mỏi cả đêm, vừa xuống xe lửa cũng không nói để cậu nghỉ ngơi.”
Chị dâu hai định đưa tay bế cháu gái, nhưng Hạ Hạ ôm cổ Thẩm Nguyên Bạch thật chặt không buông tay, bĩu môi nói: “Muốn cậu thôi.” Đã lâu lắm rồi cô bé không gặp cậu.
“Tôi bế được, chị vất vả rồi.” Thẩm Nguyên Bạch biết hơn hai năm nay cô ấy và chị dâu cả Lục đã tốn công tốn sức vì hai đứa bé.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây